Vợ đang ở cữ khá lâu
Thấy chồng tối tối gãi đầu mà thương
Biết chồng thèm món "đỗ tương"
Nhưng vì điều kiện phải nhường con thơ.
Nhìn chồng ngày ngẩn, đêm ngơ
Vợ bèn móc ví hai tờ bạc xanh
Vợ rằng: "Đừng ngại nhé anh
Hãy đi làm cuốc "tàu nhanh" rồi về!"
Chồng nghe xúc động lòng mề
Hai hàng nước mắt tràn trề tuôn rơi:
"Cảm ơn em nhé vợ ơi
Anh đi giải quyết xong rồi về ngay!"
Nói xong chồng chạy như bay
Khoảng hơn một tiếng thì quay lại nhà
Chồng khoe: "Hên thật em à
Người quen nên giá chỉ là 100
Tiền dư anh trả vợ cầm
Con Hiền đầu ngõ có tâm vợ nhề!"
Vợ nghe tức nổ lòng mề
Mặt mày đỏ hoét chửi thề: "Trời ơi!
Đúng là loại bạc như vôi
Trước sau cũng bị Thiên Lôi đến tìm!"
Chồng chưa hiểu rõ sự tình
Bênh rằng: "Nó đã giúp mình mà em?
Nó còn cẩn thận dặn thêm:
Lần sau anh đến chỉ đem một tờ!"
Vợ như nước lũ vỡ bờ:
"Tiên sư con đĩ mặt Lờ tham lam
Xưa mày ở cữ nửa năm
Chồng mày tao giúp chẳng cầm một xu
Giờ chồng tao đến mày thu
100 một cuốc- sao hư vậy mày???"